Người tuyệt vời ở xã hội như chồng tôi mà còn làm tôi nản chí, vậy trên đời này còn người đàn ông nào có thể tốt thực sự nữa.
- Tôi cố tình đi làm về muộn để không phải nghe vợ cằn nhằn
Vợ chồng chia sẻ việc nhà, quan tâm hỏi han nhau mỗi ngày,... là điều hết sức bình thường, nhưng điều bình thường đó đôi khi lại là xa xỉ với nhiều gia đình. Thậm chí có người còn khiến bạn đời buồn, chán nản, mệt mỏi vì sự vô tâm hay thói quen cằn nhằn của mình. Cùng với tâm sự "Tôi cố tình đi làm về muộn để không phải nghe vợ cằn nhằn" là chia sẻ từ những trải nghiệm tương tự của độc giả.
Với tôi, chồng chỉ là người chu cấp tiền và là cha của con tôi
Tác giả cũng giống chồng tôi. Chúng tôi từng trải qua thời gian như thế, tôi đi làm, về đến nhà đầu tắt mặt tối lo cho con, chồng như người ngoài. Tôi nói nhiều về ý thức của người đàn ông trong gia đình thì chồng về muộn luôn, để đỡ phải nghe tôi nói. Sau vài năm con dần lớn lên, tôi dạy con làm việc nhà, tuy không được như ý mình, nhưng ít nhất tôi cũng chả cần đến chồng. Tôi không thèm nói gì nữa và chồng vẫn lười làm việc nhà như thế. Trong mắt tôi bây giờ, chồng cũng chỉ là bố của hai đứa con, là người cho tôi 20 triệu đồng mỗi tháng để lo mọi việc trong gia đình ở giữa lòng Hà Nội. Tôi cũng chẳng cần sự yêu thương gì ở chồng, chẳng cần sự quan tâm hời hợt, vì tự tôi yêu thương mình rồi,...
Lòng tôi nguội lạnh nên cái gì mình thích ăn thì mua, cái gì làm mình vui thì yêu. Chẳng phải có cái gọi là tình yêu hay tình dục hay sự mặn nồng trai gái... Tất cả không có cũng không sao. Tôi không còn quan trọng khi chồng trốn tránh việc nhà, trách nhiệm làm chồng làm cha. Anh thích đi đến khi nào thì đi, vì đối với anh, gia đình và trọng trách làm chồng làm cha chẳng quan trọng nữa. Vậy trong mắt tôi, anh cũng không là gì cả. (duongnhung1984)
Chồng cằn nhằn nhiều, tôi tránh về nhà và không làm gì nữa
Tôi đứng về phía tác giả. Tôi là phụ nữ mà ngày trước toàn nghe chồng cằn nhằn. Tôi ngán và không về nhà sớm, không nấu ăn, cuối tuần "lặn" vì chồng thấy tôi là cằn nhằn. Tôi nói tính cằn nhằn là vì trông chờ người khác làm theo ý mình chứ không phải tôi không làm gì. Tôi nấu cơm ai ăn cũng khen, chồng chê rồi cằn nhằn. Tôi không thích bẩn nên lau nhà, anh cằn nhằn lau gì lắm thế, sử dụng hóa chất diệt gián kiến không tốt. Tôi giặt đồ chồng mặc một lần, anh nói mới mặc một bữa mà giặt gì. Họ cằn nhằn vì không theo ý họ chứ tôi thấy mình ổn. Làm việc về đã mệt, nghe cằn nhằn nên tôi đi luôn, khỏi làm gì hết. (potterginger6)
Chồng vô tâm khiến tôi không còn dễ bị đàn ông thu hút
Chồng tôi giống hệt tác giả, cũng trốn tránh việc nhà và còn tệ hơn. Tôi chịu đựng qua nhiều năm, giờ con lớn thì bắt con làm việc nhà, tự học bài, còn tôi quay lại lo cho bản thân. Ưu điểm của việc có chồng vô tâm là mình sớm "đắc đạo", không dễ dàng bị đàn ông thu hút nữa, vì người tuyệt vời ở xã hội như chồng tôi mà còn làm tôi nản chí, vậy trên đời này còn người đàn ông nào có thể tốt thực sự nữa. Nếu có, làm gì tới lượt tôi, đều như nhau cả thôi, chỉ có ba mẹ là tốt nhất. Tôi hiểu điều này nên chỉ cần chồng tốt với con thì tôi ổn cả. (balasat20022002)
Đọc bài gốc tại đây.