Tôi có sức thu hút nhưng vẫn độc thân

09/05 14:00
 

Tôi 36 tuổi, nhân viên văn phòng, tự lập từ nhỏ, công việc ổn định, có bạn đồng hành là bé trai bảy tuổi bụ bẫm và đáng yêu.

Hai mẹ con như hai người bạn, nói chuyện với nhau lúc thì "cậu với tớ", "tôi với chú", vui vẻ, dễ thương. Tôi chịu khó, có nhân sinh quan tốt theo nhận xét của nhiều người. Hôn nhân khi tuổi cũng đến lúc lập gia đình, cảm thấy đối phương cơ bản là tốt, không tật xấu, tuy nhiên nó tan vỡ không lâu sau đó vì không hợp tính. Người ta bướng bỉnh và muốn tự do thái quá, không có trách nhiệm với gia đình.

Tôi có nhiều người quý, tuy nhiên cảm thấy không phù hợp, bởi giờ đây tôi không nhìn người bằng mắt mà bằng cảm nhận. Tôi cảm thấy xa hội ngày nay con người sống hời hợt, tình cảm không sâu sắc, nhạt nhòa, chẳng quan tâm nhau. Nhiều người nhận thức bản thân kém. Hàng xóm nhiều khi không buồn chào nhau dù cũng thân thiết. Đồng nghiệp, người thân, bạn bè, đối tượng có ý định tìm hiểu tôi và cả người tôi muốn tìm hiểu..., họ sống cho bản thân là nhiều. Không biết có phải vì áp lực nhiều thứ trong cuộc sống, hay xã hội hiện đại nó thế?

Tôi khẳng định mình là người có sức thu hút dù không đẹp xuất sắc, có đủ đằm thắm, nữ công gia chánh ổn và có vài người trồng cây si. Tuy nhiên họ không phù hợp với tôi. Có người bảo tôi, cuộc sống quá bận rộn nên người ta không có thời gian quan tâm nhau. Có phải vì cuộc sống áp lực khiến người ta phải bận rộn và toan tính? Tôi cũng bận rộn vì một mình tự lo mọi thứ. Tuy nhiên tôi vẫn có những lúc sống chậm, thấy cuộc đời bình lặng, không quá nhanh như mọi người.

Các bạn cảm thấy như thế nào, xin chia sẻ cùng tôi. Có phải độc thân là xu hướng thời đại? Tôi nghĩ sâu thẳm mỗi người vẫn cần có một nơi để về và một người để quan tâm, chia sẻ, có đúng không?

Hiền Hậu

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Đọc bài gốc tại đây.