Trang thơ: Yêu chậm

01/12 13:48
 

Sống chậm là khái niệm được nhắc, bàn như một ước mong về đời sống phong phú tinh thần để cảm nhận được sự vi tế và hạnh phúc từ...

Sống chậm là khái niệm được nhắc, bàn như một ước mong về đời sống phong phú tinh thần để cảm nhận được sự vi tế và hạnh phúc từ những điều giản dị. Nhịp sống công nghiệp khiến nhiều người phải ăn nhanh, sống gấp, máy móc hóa, kể cả cảm xúc lập trình.

Yêu chậm không chỉ dành cho ái tình, đó là cách sống kỹ để yêu từng vẻ đẹp của cuốn sách, bản nhạc hay của lời hẹn được chờ như động lực sống.

Đông là mùa yêu chậm khi năm đi về cuối và mùa Giáng sinh khởi động trong hạnh nguyện sum vầy.

MƯỚT TRẮNG

(tác giả: Đào Văn Quang)

Mặc bộ trắng, ôm hai bó hoa bạch yến

Em bước lên ôtô trắng

Anh đưa em lướt những con đường tĩnh lắng

Tĩnh không phải ít người

Không chỉ nhờ kính chống ồn

Mà từ tâm hồn trưng cầu êm ả

24 tháng 11 năm 2024

Có nhịp 2/4 trong trái tim yêu

Khi cùng mong về miền lau trắng

24 giờ ngày đêm hơn nghìn năm nhân lên

24 nhịp xuyên - không qua thi mạch - triệu mũi tên

Thi đường bạt ngàn ánh sáng

Búp bạch yến khẽ nở búp tay em thơ lãng

Triền môi Anh rực đóa đóa hôn

Điệp nhớ dâng tràn tràn trắng

Da chúng mình không còn nuột căng

Thân thể dấu vết thời gian nhưng tinh thần mãi trẻ

Em yêu Tím, và không cần định hình "Thơ màu gì" nhé!

Khi trắng đang tỏa ấm

Lễ hội sắc màu dồn mướt trắng

Từng hơi thở

từng chân tóc

tỏa hương...

14h24,24.11.2024

HẠ HUYỀN... THU

(tác giả: ĐỖ TRỌNG KHƠI)

Có dấu trăng muôn tuổi

Lội xuống bầu hư không

Bùn mây sanh sánh sắc

Mùi trăng thơm vô cùng

Có vết người ngàn tuổi

Mang trăng ngập tấm lòng

Dấu buồn văn vắt sáng

Mùi người còn thơm nồng

Có dấu trăng muôn tuổi

Mùi trăng thơm vô cùng

Đêm này tình mới một

Trời thì đầy cái không.

Đêm 28.8.2024

TRÊN NÚI THÚY

(tác giả: Vi Thùy Linh)

Ai biết yêu sẽ về với Ninh Bình

Chưa cuộc tình, đến đây sẽ nhận

Trữ tình thiên tạo - thụ hình uyên ương

Tháng 11 không một mình nơi Dục Thúy sơn

Sóng đồng trinh từ nghìn năm nở lại

Biển phả lên môi vị đậm khóc - cười

Ngự trấn phòng sơn, khang ninh sinh sôi

Dắt nhau trăm bậc đá thời gian

Vùng quang hợp gió dậy thơm mùi chữ

44 tuổi hôn từng trang thạch thư

Hơn 40 thi phẩm khắc đá, ẩn hiện những tài danh lưu dấu

Trà sơn kim cúc tỏa hương dậy thì

Thơ phú anh hoa đầy vách gấm (1)

Trương Hán Siêu vẫn ủ men thi tửu

Ninh Bình có núi Thơ!

Tiên cảnh trụy trần gian (2)

Nghinh phong các kiêu sang - chim trả đang mải tắm

Vân sàng dát nắng dệt trăng thiếp mong chàng

Sà lan ngủ quên trên sông Đáy

Hỏa xa Bắc - Nam miết nhớ tóe lửa ray

Về đây vòng tay đầy

Dồn mọi thủy lưu vào cơn hôn xả lũ!

13h30, 13.11.2024

(2). Dục Thúy sơn, Ức Trai thi tập của Nguyễn Trãi (1480).

(1). Câu ngợi ca núi Non Nước khắc nhiều thơ chữ Hán trên vách đá.

TÌM EM

(tác giả: ThS. NGUYỄN THỊ QUỲNH NGA)

Tôi đi tìm em, chiều vàng Phia Đén

Những bông cúc đắng cánh mềm trong gió bấc

Vừa tràn về

Cỏ xác xơ níu bước chân mê mải

Hoang hoải giữa hoàng hôn

Em ở đâu giấc mơ chưa bao giờ có thật

Em ở đâu cuộc đời khi được khi mất

Gió ngược đường bụi mờ trắng mùa lau

Tôi tìm em dẫu trong đời chưa một lần có nhau

Rừng trúc ngàn năm vẫn xanh màu nhớ tiếc

Mơ bàn tay, mơ cái nhìn da diết

Quặn thắt giữa đêm sao

Mây tràn về từ Phia Oắc

Tôi đứng đây chờ em

Tôi ở lại chờ em.

Nguyên Bình, Cao Bằng, chiều 22.11.2024

Đọc bài gốc tại đây.