Phóng viên Lao Động có cuộc trò chuyện với đạo diễn Khải Anh về quãng thời gian sau khi rời Trung tâm Sản xuất phim truyền hình (VFC), thuộc VTV.
Đạo diễn Khải Anh thông báo nghỉ việc tại Trung tâm sản xuất phim truyền hình (VFC) vào tháng 9.2025. Trên thực tế, anh đã nghỉ từ tháng 4.2025.
Phóng viên Lao Động có cuộc trò chuyện với đạo diễn Khải Anh về quãng thời gian sau khi rời Trung tâm Sản xuất phim truyền hình (VFC), thuộc VTV.
Tháng 9.2025, anh thông báo nghỉ việc ở cơ quan cũ, nơi đã gắn bó với anh hơn 20 năm. Việc rời đi - hẳn là một quyết định khó?
- Ở cơ quan cũ, tôi đã có cả hành trình trưởng thành. Từ nhỏ, tôi hay theo bố (NSND Khải Hưng) đến đó chơi, chạy việc vặt. Tôi và các cô chú, anh chị em trong cơ quan thân thiết, gần gũi như gia đình.
Khi quyết định nghỉ, tôi thấy hụt hẫng. Có điều gì giống như sự mất mát.
Trong một thời gian rất dài, tôi đã thân quen, gắn bó với nhịp sống ấy, với cường độ làm việc ấy, với những người anh em thân thiết.
Bây giờ, khi đã có đủ độ lùi về mặt thời gian, tôi chỉ còn lại sự biết ơn với tất cả.
Trong bài thông báo trên trang cá nhân, anh chia sẻ về việc muốn thay đổi, muốn bắt đầu hành trình mới. Nếu một lần nói thẳng, anh có thể nói về lý do sâu xa khiến anh có quyết định quan trọng như vậy?
- Tất nhiên, có nhiều lý do dẫn đến việc tôi quyết định nghỉ.
Nhưng lý do quan trọng nhất, tôi nhận ra, con đường của phim truyền hình ở Việt Nam ngày càng hẹp. Khán giả hầu như không còn mở TV lên xem phim vào những buổi tối - như trước đây. Nhiều gia đình chỉ mở TV lên cho vui. Thậm chí, chiếc TV truyền thống giờ chỉ còn giống như một món đồ nội thất mang tính trang trí. Mở TV lên xem, người ta cũng sẽ vào YouTube, Netflix...
Thói quen xem của khán giả đã thay đổi. Khi có thời gian rảnh, họ lướt điện thoại, xem phim trên các nền tảng số, xem qua app, OTT (Over the Top) - các dịch vụ cung cấp nội dung số. Phần đông khán giả hiện nay có xu hướng xem những gì ngắn gọn, video trích đoạn... hơn là phim dài tập.
Rõ ràng, cách thức xem, thói quen xem phim của khán giả thay đổi, nếu cứ bám trụ vào chiếc TV truyền thống, phim truyền hình sẽ đi xuống.
Khi duyệt phim, tôi cũng hiểu ra rằng, dàn diễn viên thuộc thế hệ vàng mà chúng tôi đào tạo cũng đã trưởng thành, không thể đóng “nam thần”, “nữ thần” ở các phim tình cảm được nữa, số lượng đạo diễn, biên kịch quanh đi quẩn lại cũng chỉ có ngần ấy người. Việc khán giả thấy nhàm chán là điều khó tránh.
Khi nghỉ, anh đang giữ vị trí phó giám đốc. Rời bỏ vị trí ấy để bắt đầu lại từ số 0, sẽ có người đặt câu hỏi về thu nhập, về cơ chế... Là phó giám đốc, anh có đủ giàu để lưỡng lự, băn khoăn khi ký đơn nghỉ?
- Tôi đủ sống. Đó là một vị trí tốt. Quyết định nghỉ là việc không dễ dàng với tôi và với bất cứ ai. Nhất là khi, tôi phải bắt đầu lại.
Tôi nhớ, khi nói quyết định này với bố tôi, ông lặng đi đến vài phút. Là bậc cha mẹ, ai chẳng muốn con mình ổn định. Ở cơ quan cũ, tôi có sự ổn định. Nhưng, sau khi tôi chia sẻ, bố tôi tôn trọng quyết định của tôi.
Năm 2025, cả tôi và vợ đều nghỉ việc. Chúng tôi quyết định cả nhà cùng nhau đi nghỉ. Khi ở bên gia đình, tôi có thời gian để suy nghĩ nhiều hơn. Suy nghĩ về tương lai, về những điều tôi thực sự muốn làm, và về giá trị của cuộc sống.
Thường vào thời điểm này những năm trước, từ tháng 9 đến tháng 12, tôi vô cùng bận rộn, các chương trình nối tiếp nhau. Tôi bận đến mức còn không có thời gian về nhà, gần như ăn ngủ tại cơ quan. Còn phải chịu những áp lực rất lớn. Lúc ấy, tôi chẳng có thời gian để nghĩ được gì.
Những ngày nghỉ việc, tôi nghĩ nhiều hơn về giá trị cuộc sống. Tôi nhận ra một điều, hạnh phúc không đến từ công việc. Hạnh phúc đến từ sự thanh thản trong tâm hồn.
“Hạnh phúc không đến từ công việc” nhưng những điều rực rỡ nhất anh từng có được trong sự nghiệp rõ ràng đều đến từ phim truyền hình?
- Hành trình nào cũng có những kỷ niệm đẹp. Tôi mãi mãi ghi nhớ và biết ơn hành trình đã có với phim truyền hình. Ở cơ quan cũ, tôi đã được làm việc, học hỏi từ những người làm phim truyền hình giỏi nhất miền Bắc.
Tôi tự hào khi là một đạo diễn, tôi đã thử sức mình, và làm được nhiều thể loại phim khác nhau. Ở thể loại hài hước, tôi có Nhà trọ Balanha, Táo Quân, Gala cười.
Với chính kịch, tôi có “Yêu hơn cả bầu trời”. Dòng phim về tình yêu, tuổi trẻ, tôi có “Tuổi thanh xuân”, “Ngày ấy mình đã yêu”. Thể loại hình sự, tôi có “Người phán xử”, “Mê cung”...
Tôi chọn các thể loại khác nhau để thử thách, khám phá mình, để không theo lối mòn.
Khi đảm nhận công việc quản lý (phó giám đốc), tôi tự hào vì có thể xây dựng một đội ngũ làm phim ngày càng tốt hơn, dù tôi phải đánh đổi bằng việc không làm phim nữa.
Tôi lấy niềm vui từ thành công của các đạo diễn khác. Khi những bộ phim của dàn đạo diễn trẻ có được tiếng vang như: 11 tháng 5 ngày, Gia đình vui bất thình lình, Độc đạo… Tôi rất tự hào. Tôi đã cùng các đạo diễn trẻ xây tiếp những viên gạch mới cho bước ngoặt của phim truyền hình, đưa vào đó hơi thở của thế hệ mới, trẻ trung hơn.
Táo Quân - là một thành công khác của anh?
- NSND Khải Hưng là cha đẻ của Táo Quân nhưng người chuyển hóa để đưa Táo Quân thành thương hiệu, có được thành công rực rỡ là đạo diễn Đỗ Thanh Hải. Anh Đỗ Thanh Hải là linh hồn của Táo Quân.
Sau này, tôi có đứng tên nhưng người hậu thuẫn phía sau luôn là đạo diễn Đỗ Thanh Hải.
Với Táo Quân, tôi có rất nhiều kỷ niệm. Khi còn trẻ, tôi đến trường quay Táo Quân chỉ với vai trò là người “vỗ tay mồi” cho khán giả để ghi hình. Sau này, được anh Hải giao cho phần kịch bản của dàn diễn viên trẻ như Trung Ruồi, Duy Nam.
Hành trình hơn 20 năm với Táo Quân, tôi được chứng kiến sự trưởng thành, độ chín trong diễn xuất của dàn diễn viên, chứng kiến khó khăn, vất vả của ê-kíp thực hiện.
Từ người “vỗ tay mồi”, chạy hậu đài... đến khi là đạo diễn của nhiều phim truyền hình nổi tiếng như Người phán xử, Mê cung... giá trị lớn nhất anh nhận được là gì?
- Giá trị lớn nhất là nghề nghiệp. Đó là nơi đào tạo tốt nhất, không trường lớp nào sánh được, để tôi được làm những sản phẩm tốt.
Chính ở nơi ấy, tôi được trở thành con người ngày hôm nay. Những gì có được từ phim truyền hình sẽ theo tôi trên suốt chặng hành trình sau này.
Quyết định nghỉ để bắt đầu lại, tôi biết đó sẽ là chặng đường rất dài, đầy khó khăn thách thức. Và tôi có thể thất bại. Nhưng hiện tại, tôi nghĩ đây là một quyết định đúng.
Anh đã chuẩn bị ra sao cho chặng đường tiếp theo của mình?
- Xu hướng xã hội đã thay đổi rất nhiều. Như tôi đã nói ở trên, cách xem phim, cách sản xuất phim, cách phát hành phim đã thay đổi chóng mặt.
Ở Trung Quốc, cách đây 15 năm, phim ngắn của họ không ai biết tới nhưng bây giờ họ đã rất thành công.
Tại thị trường Việt Nam, giới trẻ cũng bắt đầu tiếp cận với thể loại phim ngắn. Phim ngắn về tâm lý, mạch phim kể theo cách rất riêng, khán giả không thể dứt ra được. Tôi nhìn thấy tương lai của dòng phim ngắn tại Việt Nam.
Dòng phim này cũng sẽ cần một lực lượng diễn viên riêng. Tôi dự định sẽ thành lập trung tâm đào tạo diễn viên, tương lai xa hơn, là đào tạo đạo diễn, phát triển nhiều dòng phim, trong đó có phim ngắn, phim quảng cáo.
Tương lai còn rất dài, tôi muốn bắt đầu từ việc đào tạo, ươm mầm cho các tài năng trẻ. Từ đó, mới tạo ra thị trường, để phát triển rộng mở hơn.
Tôi có nhiều dự định. Điều quan trọng là, giờ đây tôi đã được làm những điều mình muốn.
Và tôi trân trọng cuộc sống đang có.
Đọc bài gốc tại đây.