Ban Chấp hành Trung ương đã thống nhất, số lượng đơn vị hành chính cấp tỉnh sau sáp nhập là 34 tỉnh thành phố (28 tỉnh và 6 thành phố...
Ban Chấp hành Trung ương đã thống nhất, số lượng đơn vị hành chính cấp tỉnh sau sáp nhập là 34 tỉnh thành phố (28 tỉnh và 6 thành phố trực thuộc TW).
Hiện nay Việt Nam có 63 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương, 696 đơn vị cấp huyện và 10.035 đơn vị cấp xã. Sau khi sắp xếp, cả nước sẽ còn 28 tỉnh và 6 thành phố trực thuộc Trung ương, bỏ cấp huyện và tiếp tục tinh gọn cấp xã. Những con số thể hiện một cuộc tái cấu trúc chưa từng có kể từ ngày thống nhất đất nước.
Việc sắp xếp lại bộ máy là một quyết sách hành chính lớn - mở ra cánh cửa của tư duy kiến tạo quốc gia trong thời đại mới, một cuộc kiến thiết tạo không gian phát triển đột phá, nơi từng vùng đất không còn chỉ là một đơn vị hành chính, mà trở thành một cực tăng trưởng mới - một thực thể đủ lớn để hoạch định chiến lược và dẫn dắt nguồn lực.
Nếu như không gian phát triển của đất nước là một cơ thể, thì chính sách hành chính chính là mạch máu. Khi mạch máu ấy bị phân tán, chằng chịt - dòng chảy phát triển sẽ bị hạn chế. Ngược lại, khi các tuyến mạch chính được thiết lập mạnh mẽ, thông suốt - dòng chảy nguồn lực sẽ được phân phối hiệu quả và các tiềm năng sẽ được đánh thức.
Chúng ta từng chia nhỏ đơn vị hành chính để dễ quản lý. Giờ đây, trước yêu cầu mới về phát triển kinh tế vùng, liên kết xuyên tỉnh và hành lang kinh tế, việc gộp lại không còn là lựa chọn kỹ thuật - mà là một tất yếu chiến lược. Đó là sự chuyển mình từ “quản lý hành chính” sang “quản trị phát triển”.
Một Việt Nam với 34 đơn vị hành chính cấp tỉnh thành - hoàn toàn có thể trở thành 34 trung tâm phát triển về mọi mặt. Mỗi tỉnh thành sẽ là nơi hội tụ năng lực điều hành, nhân sự chất lượng cao và cơ chế phân quyền minh bạch. Từ đó, dẹp bỏ tư duy manh mún kiểu “tỉnh nào cũng xin có sân bay, đại học, cảng biển”, thay vào đó là những quyết sách tập trung và hiệu quả hơn.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng việc thực hiện cải cách hành chính quy mô lớn này sẽ không đơn giản.
Đây là một hành trình cần khả năng thực thi vững vàng, sự phối hợp nhuần nhuyễn như một cỗ máy chính xác giữa các cấp chính quyền được nuôi dưỡng bằng niềm tin từ lòng dân. Mỗi chuyển động cải cách đều mang theo ý nghĩa của lịch sử và kỳ vọng cho tương lai.
Khi ngọn gió cải cách thực sự lan đến từng ngóc ngách của đời sống, thấm vào từng quyết sách và hành động cụ thể, chúng ta có thể mở ra một kỷ nguyên phát triển mang tầm thế mới. Một quốc gia không chỉ được tái cấu trúc trên bản đồ, mà còn được định hình lại trong cách nghĩ, cách làm và cách kiến tạo tương lai.
Đọc bài gốc tại đây.