Âm mưu phi tang xác ông chủ của gã tài xế riêng

23/01 00:00
 

Tức giận vì người tình bị tài xế riêng chửi bới, Michael McCrea sát hại cả đôi tình nhân, mất hai ngày để tìm cách phi tang thi thể trước khi đào tẩu.

Ngày 7/1/2002, nhân viên bảo vệ phát hiện mùi hôi thối bốc ra từ chiếc ôtô Daewoo Chairman màu bạc đỗ trên bãi đậu xe tầng 7 của tòa nhà Orchard Towers nên báo cảnh sát.

Hàng ghế sau xe bị tháo ra để nhét chiếc rương mây cỡ lớn, bên trong chứa thi thể một người đàn ông phủ quần áo và một quả tạ. Trong cốp xe có thi thể một phụ nữ chỉ mặc áo hai dây, được quấn trong chăn và ga trải giường, buộc chặt bằng dây điện.

Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy cả hai đều bị siết cổ, đã tử vong vài ngày trước.

Thi thể sau đó được xác định là Kho Nai Guan, 46 tuổi và bạn gái người Trung Quốc tên Lan Ya Ming, 29 tuổi.

Chiếc xe trị giá 146.000 SGD do ông chủ của Guan, cố vấn tài chính người Anh Michael McCrea, mua và tặng cho Guan sau khi trả tiền cọc 30.000 SGD.

Ba ngày trước khi phát hiện hai thi thể, Michael và bạn gái kiêm thư ký người Singapore Ong Pei Ling đã bay sang London. Cảnh sát nhận định bộ đôi này là nghi phạm giết người.

Quan hệ đổ vỡ

Michael McCrea, 44 tuổi, từng được báo chí Anh mô tả là "Người đàn ông triệu bảng của Nottingham" năm 1980, sau khi mang về 1,2 triệu bảng Anh trong chín tháng cho công ty dịch vụ tài chính mà ông ta làm việc.

Michael đến Đông Nam Á vào đầu những năm 1990 và gặp người vợ quốc tịch Australia tại Singapore. Trong nhiều năm, ông ta là cố vấn tài chính thu hút nhiều khách hàng người nước ngoài bằng kế hoạch tạo dựng khoản tiền tiết kiệm ở nước ngoài mà cơ quan thuế không thể phát hiện. Michael từng bị phạt vì vi phạm các quy định tài chính.

Trong khi vợ bầu về Australia vì không thích lối sống tiệc tùng ồn ào của chồng, Michael ngang nhiên chung sống với Ling, 22 tuổi, trong căn hộ thuê ở Pinewood Gardens với giá 2.000 SGD một tháng.

Nạn nhân Kho Nai Guan là tài xế riêng của Michael, nhưng có mối quan hệ thân thiết như anh em, đến mức Michael cho phép Guan đưa bạn gái đến sống cùng căn hộ.

Guan đã ly thân, để ba đứa con cho vợ nuôi. Bạn gái Guan, Lan Ya Ming, cũng có chồng và hai con trai ở tỉnh Phúc Kiến (Trung Quốc), đến Singapore làm việc từ tháng 10/2001.

Michael trả cho Guan 6.000 SGD một tháng, đưa Guan đi tham dự tất cả các bữa tiệc kinh doanh. Ông ta còn thưởng cho Guan 20.000 SGD một tháng trước khi họ trở mặt.

Mối quan hệ đổ vỡ vào rạng sáng 2/1/2002, sau khi uống vài ly sâm panh, Guan chửi người tình của Michael và khạc nhổ vào cô.

Michael, vốn là võ sĩ quyền Anh nghiệp dư, tức giận xông tới đẩy Guan vào tường và đấm vào mặt. Guan trả đũa bằng cách đập bình sứ lên đầu ông chủ, nhưng không cản được Michael vẫn liên tục đá anh ta, làm gãy xương sườn.

Michael còn đấm Guan nhiều lần vào mặt và dùng cánh tay khóa cổ chặt đến nỗi làm gãy xương cổ. Ming cầm dao lao vào Michael để cứu bạn trai nhưng bị đánh bất tỉnh.

Vào khoảng 4h30, Michael và Ling nhận ra Guan đã chết khi thấy cơ thể lạnh ngắt và chân chuyển sang màu tím. Trong cơn tuyệt vọng, Ling hô hấp nhân tạo cho nạn nhân, còn Michael cố gắng kích thích tim bằng máy massage. Nhưng đã quá muộn.

Kế hoạch phi tang

Michael thấy Ming hơi động đậy nên đưa vào phòng ngủ của Guan. Sau đó, ông ta đề nghị nhét thi thể vào túi hành lý, nhưng được Ling gợi ý dùng chiếc rương mây cỡ lớn.

Vừa bàn bạc che giấu tội ác, cặp đôi vừa tìm cách lấy hết tiền của Guan, đặc biệt là khoản tiền thưởng anh ta nhận được vào tháng trước. Ming bị ép tỉnh lại để truy hỏi nơi cất tiền.

Michael cũng tìm kiếm sự giúp đỡ từ Gemma Louise Ramsbottom, người bạn đến từ Anh thường làm giấy tờ kinh doanh cho ông ta. Chính Gemma đã giới thiệu Michael với Ling khoảng sáu tháng trước, khi Ling làm việc tại một quán rượu ở Boat Quay.

Cả ba bàn cách xử lý thi thể Guan. Ling đặt quả tạ vào rương phòng trường hợp ném xuống biển. Chiếc rương cũng được xịt thơm để che giấu mùi.

Đến khoảng nửa đêm 3/1, khi trở về căn hộ, Ling thấy thi thể Ming nằm trên sàn và Gemma đang bị Michael dọa giết nếu nói với bất kỳ ai về chuyện đã xảy ra. Cuộc điều tra sau đó cho thấy Michael đã sát hại Ming bằng túi nhựa khi thấy nạn nhân có vẻ như sắp lên cơn co giật.

Lúc 4h ngày 4/1, chiếc rương được bộ ba chất lên xe đẩy và đưa xuống bằng thang máy, đặt lên ghế sau ôtô. Sau đó, họ quay lại căn hộ để khiêng thi thể Ming, đặt vào cốp xe.

Gemma và Michael thay nhau lái xe từ Jurong đến Tuas nhưng không thể tìm được nơi thích hợp để phi tang. Ban đầu họ định vứt ra biển ở Punggol nhưng từ bỏ vì có người trên cầu tàu và trời đang sáng dần.

Đến khoảng 10h, Gemma được cho về nhà vì phải đi đón con. Michael và Ling đậu ôtô chở thi thể ở tầng bảy của bãi đậu xe Orchard Towers rồi bắt taxi về căn hộ, lên kế hoạch tiêu hủy bằng axit.

Tuy nhiên, bạn của Ling không kiếm được nhiều axit như vậy mà chỉ cung cấp thuốc tẩy, găng tay cao su, miếng bọt biển, sơn để giúp tẩy vết máu trên tường và sàn nhà.

Cuộc đấu tranh để tránh bị dẫn độ

Ngày 5/1, Michael đặt hai vé máy bay và cùng Ling đi London. Sau đó, họ đến Melbourne, ở cùng vợ bầu của Michael.

Cuối tháng 5, cảnh sát đến nhà Michael vì nhận được trình báo có vụ tranh chấp. Họ phát hiện những bất thường trong hộ chiếu và thị thực của Michael nên tạm giữ ông ta.

Michael chính thức bị bắt vào ngày 13/6 sau khi nhà chức trách phát hiện ông ta bị truy nã ở Singapore. Ling bị bắt một tuần trước đó. Cô ta đồng ý nhận tội và được đưa trở lại Singapore vào ngày 10/11/2002.

Ling bị kết án 12 năm tù với hai tội giúp vứt xác và xóa vết máu ở căn hộ. Bên bào chữa cho rằng Ling nên được khoan hồng vì đã thú tội và làm chứng chống lại Michael, nhưng thẩm phán chỉ ra cô ta không hề có ý định liên lạc với chính quyền sau khi bỏ trốn.

Cùng lúc, Michael đấu tranh quyết liệt để tránh phải đối mặt với công lý, trong khi vẫn bị giam giữ tại Nhà tù Port Phillip an ninh tối đa ở Melbourne.

Để đưa Michael ra xét xử, phía Singapore đồng ý rằng ông ta sẽ không bị tử hình ngay cả khi bị kết tội giết người. Luật pháp Australia không cho phép dẫn độ ai đó đến một quốc gia nơi người đó có thể bị kết án tử hình.

Tháng 11/2002, một thẩm phán Australia ra lệnh dẫn độ Michael. Tháng sau, Michael đệ đơn phản đối lên Bộ trưởng Tư pháp và Cơ quan Hải quan của nước này nhưng không thành công. Ông ta tiếp tục làm đơn đến Tòa án Liên bang và lại bị từ chối.

Tháng 8/2005, Michael vẫn còn một hy vọng cuối cùng là Tòa án Tối cao, sau khi được đẩy nhanh phiên điều trần sau nhiều lần trì hoãn trước đó. Nhưng vào tháng 9, tòa án cấp cao nhất của Australia chỉ mất chưa đầy một giờ để bác đơn của Michael. Ông ta bị kiểm soát chặt trong hai tuần sau lần bị từ chối cuối cùng, để ngăn tự làm hại mình.

Trả giá

Ngày 27/9, Michael, 46 tuổi, được các cảnh sát mặc thường phục bao quanh trong suốt chuyến bay kéo dài bảy giờ đến Singapore. Tay ông ta bị còng vào một thám tử.

Hai ngày sau khi hạ cánh, Michael chính thức bị buộc tội giết Guan và Ming. Ông ta ban đầu khai rằng hai nạn nhân chết do đôi bên ẩu đả, khởi nguồn từ việc Guan lấy trộm tiền của mình để mua ma túy.

Tháng 6/2006, Michael nhận tội trước hai cáo buộc ngộ sát và tiêu hủy bằng chứng. Ông ta bị tuyên mức án tối đa là 10 năm tù cho cái chết của mỗi nạn nhân và bốn năm tù cho tội vứt xác.

Thẩm phán Choo Han Teck ra lệnh cho Michael phải chấp hành lần lượt các bản án, đồng thời không tính bốn năm tạm giam ở Australia của bị cáo mà thời hạn chấp hành hình phạt tù sẽ bắt đầu kể từ ngày tuyên án. Michael rất sốc khi nhận ra sẽ phải dành 24 năm tiếp theo trong tù.

Thẩm phán Choo không chấp nhận lời cầu xin giảm án vì "đã hối hận" của Michael. Ông chỉ ra rằng Guan bị đánh đập dã man vì "một vấn đề tương đối nhỏ", còn Ming bị Michael ngăn cản rời khỏi căn hộ, sát hại chỉ vì muốn tìm tiền của Guan.

Thẩm phán muốn hai bản án được chấp hành liên tiếp vì có "khoảng thời gian nghỉ đủ dài" giữa hai vụ giết người để có thể coi là hai tội danh riêng biệt. Nếu cho phép Michael thụ án đồng thời hai bản án 10 năm tù, ông ta chỉ cần ngồi tù tổng cộng 14 năm.

Vì lý do không tính bốn năm tạm giam ở Australia của Michael, thẩm phán cho biết bị cáo đã chọn ở lại nhà tù Australia bốn năm để chống lại nỗ lực dẫn độ ông ta về xét xử tại Singapore, đó là hành vi cản trở của chính ông ta.

Michael kháng cáo nhưng bị tòa phúc thẩm bác đơn, giữ nguyên bản án ban đầu. Ông ta thậm chí suýt bị tăng mức án khi một thẩm phán nêu khả năng sử dụng quyền hạn để tăng thời hạn tù thêm ba năm vì tội tiêu hủy bằng chứng.

Tuệ Anh (Theo Straitstimes)

Đọc bài gốc tại đây.