Có một ông nọ ở địa phương nọ tên là Cấm. Người cũng như tên nên cứ xuất hiện là thấy ông bàn lui, nhất là những cái mới, liên quan mạng và số.
Mấy cái mạng miếc và số siếc mới du nhập từ Tây vào ta, ông nói ớn lắm, khó quản lý lắm, sợ chịu trách nhiệm lắm, nên trước mắt cứ cấm cái đã.
Ví như năm xưa lúc xe công nghệ mới vào địa phương của ông, thấy lạ quá, lo ảnh hưởng xe truyền thống, ông viện đủ lý do cứ cản cho xong. Giờ tài xế xe công nghệ chạy đầy đường, không biết ông có xấu hổ với chuyện năm xưa không.
Giờ thời đại số, cái mới có liên tục: tiền số, tài sản số, Airbnb... Nếu mình không làm thì người ta làm, xu thế thế giới rồi, cứ quản cho tốt là được.
Hôm nọ họp bàn chuyện "Quản không được thì cấm". Ai kêu tui đó? Mới nghe Cấm, ông hớt hải chạy ra. Mọi người nói lãnh đạo chỉ đạo rồi, dứt khoát phải bỏ tư duy "Quản không được thì cấm", chứ không ai kêu ông cả, xin mời ông ra chỗ khác.
Đọc bài gốc tại đây.