Năm 2024, NSND Thanh Lam bất ngờ xuất hiện trên truyền hình thực tế với nhiều thay đổi. Chị hài hước, vui nhộn, thử sức với những điều chưa từng làm như vũ đạo, đu dây...
Năm 2024, NSND Thanh Lam bất ngờ xuất hiện trên truyền hình thực tế với nhiều thay đổi. Chị hài hước, vui nhộn, thử sức với những điều chưa từng làm như vũ đạo, đu dây... Phóng viên Lao Động có cuộc trò chuyện với NSND Thanh Lam về cuộc sống, cũng như những tác động của truyền hình thực tế đến thị trường âm nhạc năm 2024.
Năm 2024 đánh dấu sự bùng nổ của các chương trình truyền hình thực tế về âm nhạc. Giới chuyên gia cho rằng, âm nhạc ở các show truyền hình thực tế đang định hướng lại thị trường xem-nghe, đồng thời chi phối quá lớn các nền tảng nghe nhạc... Góc nhìn của chị về vấn đề này?
- Khi được mời tham gia Our Song - Bài hát của chúng ta, tôi đã dành thời gian xem 2 show "Anh trai say hi" và "Anh trai vượt ngàn chông gai". Nói thật, cảm xúc lớn nhất của tôi khi xem 2 show này là... thấy thương. Tôi xem chương trình giải trí mà thấy thương đến chảy nước mắt.
Khán giả khi xem sẽ chỉ thấy các tiết mục hay, nghệ sĩ tỏa sáng trên sân khấu, nhưng tôi khi xem đã thấu hiểu rằng, để có được tiết mục ấy, để tỏa sáng được vài phút trên sân khấu ấy, hàng trăm con người đã phải làm việc cật lực.
Tôi đi quay Our Song, ngồi make-up từ 6h sáng hôm trước, đến 7h30 sáng hôm sau mới được về nghỉ. Nói thật, tôi về đến nhà, phải để nguyên mặt đầy son phấn ấy lên giường nằm ngủ, vì đã kiệt sức.
Khi tôi ra về, đội ngũ quay phim, ánh sáng và rất đông các bộ phận khác vẫn phải ở lại làm việc.
Khán giả xem thấy chúng tôi ngồi cười đùa, tương tác, hài hước với nhau, nhưng thực tế, lúc ấy chúng tôi đang ghi hình vào 2h sáng. Mệt nhoài rồi, nhưng máy quay, là lại vui cười.
Đằng sau mỗi tiết mục, mỗi khoảnh khắc tỏa sáng, là sự tập luyện suốt nhiều ngày ròng, là có thể phải quay đi quay lại nhiều lần vào 12h đêm, 2h sáng, là những nỗ lực cố gắng không mệt mỏi của rất đông bộ phận, từ quay phim, đạo diễn, hậu cần đến nghệ sĩ.
Không thể phủ nhận, sức hút từ các show truyền hình thực tế về âm nhạc đã tạo nên những cú bứt phá hiếm thấy ở thị trường biểu diễn năm 2024. Hàng loạt concert được tổ chức quy mô lớn liên tục cháy vé. Theo chị, liệu đây có phải là thời điểm cho thấy sự thay đổi lớn về thị hiếu khán giả cũng như sự đầu tư của các doanh nghiệp vào thị trường biểu diễn?
- Truyền hình thực tế được đầu tư sản xuất đã tạo cơ hội để khán giả được xem nghệ sĩ chúng tôi cùng nhau sáng tạo.
Các nhà sản xuất cũng đã mang đến làn gió mới, mang đến sự thay đổi rất lớn cho thị trường biểu diễn, nghe nhìn. Tôi cho rằng, chúng ta nên ghi nhận những dấu hiệu tích cực đó.
Xưa nay, nghệ sĩ rất ít khi dám làm những concert, liveshow lớn, vì đầu tư rất nhiều tiền, trong khi bán vé vốn luôn mạo hiểm.
Bởi vậy sự tham gia của các nhà đầu tư vào thị trường biểu diễn năm nay, tạo nên những cú đột phá, tôi cho là rất cần thiết và rất đáng ghi nhận.
Khi doanh nghiệp bỏ tiền đầu tư, tạo cơn sốt với truyền hình thực tế và các concert quy mô lớn, nhiều nhạc sĩ kỳ vọng, đây sẽ là nền móng để chúng ta có được ngành công nghiệp biểu diễn kiếm ra tiền cho kinh tế quốc gia – giống như KPop được coi là “gà đẻ trứng vàng” cho GDP Hàn Quốc. Chị có phải là người lạc quan và tin vào điều này?
- Tôi đã đi xem concert Anh trai say hi, quả thực khán giả rất đông. Rõ ràng, sự tham gia của các nhà đầu tư đang tạo ra những thay đổi rất lớn với thị trường biểu diễn.
Tôi hy vọng, các nhà đầu tư sẽ có kế hoạch đi dài hơi, họ sẽ có sự đa dạng về kịch bản, ý tưởng. Và chương trình nào cũng sẽ tìm được “key word” (từ khóa) để thu hút khán giả.
Nếu là 1 chặng hành trình dài hơi, có kế hoạch bài bản, tôi sẽ có rất nhiều niềm tin vào sự thay đổi. Tôi chỉ thấy có một vấn đề nhỏ, những chương trình thực tế đang hướng tới tính giải trí khá nhiều. Âm nhạc không chỉ nằm ở những màn trình diễn hoành tráng, ánh sáng lung linh, vũ đạo điêu luyện... Âm nhạc còn là sự sâu lắng, tĩnh tại, mang đến giá trị về giáo dục, còn là niềm an ủi nhân sinh cho người nghe.
Tôi hy vọng, những chương trình thực tế trong tương lai sẽ đầu tư cho nghệ thuật nhiều hơn. Cần cân bằng hơn giữa nghệ thuật và giải trí.
Trong những khoảnh khắc đẹp khi xuất hiện ở Our Song, Thanh Lam vẫn như một nữ hoàng sân khấu. Ai đó nói, phụ nữ đang yêu và được yêu sẽ đầy năng lượng, tỏa sáng như thế. Điều đó có đúng với chị?
- Đúng (Cười). Chúng tôi có đời sống tin yêu nhau, truyền cho nhau năng lượng tích cực. Tình yêu của anh cho tôi thêm năng lượng, khát vọng với nghề. Khi đi quay Our Song, tôi phải xa nhà thường xuyên, có lần đi đến 2 tuần không về, anh nhà tôi vào tận nơi cổ vũ. Anh luôn khích lệ tôi, tạo mọi điều kiện để tôi được tham gia làm nghề. Anh luôn mong tôi được vui, được thoải mái nhất có thể.
Anh nói với tôi, hãy cứ làm những gì em thích. Anh dặn tôi đừng câu nệ giải nọ giải kia khi tham gia gameshow, chỉ cần cống hiến hết mình cho khán giả là được.
Tôi muốn cảm ơn anh, cảm ơn tình cảm anh dành cho, cảm ơn đã cho tôi động lực để tỏa sáng trên sân khấu, cảm ơn vì tất cả.
Chị thấy mình đẹp nhất khi nào, khi đứng dưới ánh đèn sân khấu, khi hát ca khúc chị yêu thích, hay khi sống trong tình yêu của người đàn ông chị yêu?
- Vẻ đẹp sẽ toát lên khi bạn có tâm thế hòa ái, quân bình, bình an. Chỉ cần an yên, đủ đầy từ bên trong, tự khắc vẻ đẹp sẽ tỏa sáng, ở cả nghệ thuật lẫn đời sống.
Bình yên của tuổi trưởng thành thường phải đánh đổi bằng rất nhiều sóng gió, nông nổi của tuổi trẻ. Chị có nghĩ như vậy?
- Tôi đã đi một hành trình dài. Những điều được mất khi nhìn lại, ở độ tuổi khác nhau, tôi cho rằng, kể cả sự thất bại hay những điều đã đánh mất vẫn rất đẹp. Bạn đẹp hơn chính bởi những thử thách đã trải qua. Quá khứ làm nên vẻ đẹp của bạn ngày hôm nay.
Tôi đã gặp chị cách đây nhiều năm về trước, khi đó Thanh Lam rất khác bây giờ, chị có cái tôi âm nhạc mạnh mẽ, chị cá tính và khác biệt. Sau ngần ấy năm, khi trò chuyện, tôi có cảm giác lòng chị đã bình lặng, dường như sẽ chẳng còn điều gì khiến Thanh Lam quá buồn, hay quá đau khổ như đã từng?
- Tôi tham gia tu tập, theo đạo Phật, đọc và hiểu triết lý về cái ngã của mình, nhìn ra đúng – sai của bản thân và hoàn thiện mình từng ngày.
Với âm nhạc, tôi đã làm hết sức rồi. Đã nỗ lực, cố gắng không ngừng nghỉ, đã làm tốt nhất có thể. Quyết định nghe là ở khán giả.
Tôi bây giờ biết quý trọng hơn, giữ gìn hơn những ý nghĩa cuộc sống, biết quân bình, hòa ái, biết bằng lòng với những gì mình có.
Trước đây tôi nghĩ rằng, hạnh phúc là điều gì đó rất lớn lao mình phải tìm kiếm, phải có được. Nhưng bây giờ, hạnh phúc đến với tôi từ những điều rất đỗi nhỏ bé, có thể là một tin nhắn của anh bác sĩ, “về nhà với anh”, có thể là một tin nhắn đến từ yêu thương của khán giả...
Hạnh phúc vốn giản đơn, chỉ có con người khiến định nghĩa về hạnh phúc trở nên khó khăn, nặng nề, to tát. Con người thường tự làm khổ mình và làm khổ người khác.
Đi qua sóng gió, tôi mạnh mẽ hơn, tôi chấp nhận mình sai và sửa sai. Khi biết mình sai sẽ còn phát triển. Mỗi lứa tuổi, cách sống, cách yêu, cách nhìn nhận cũng khác nhau. Ở tuổi này, tôi đã học được cách biết bằng lòng.
Tôi hạnh phúc với những gì mình có.
Cảm ơn chị đã chia sẻ!
(Bài đăng trên Ấn phẩm đặc biệt Lao Động Xuân Ất Tỵ).
Đọc bài gốc tại đây.